Edit: Kjra
Beta: Hoa Nắng + Mag
Chương 097 — Làm cho anh thấy
“Không đáng cười sao?” Uông Hạo Thiên nhìn cô hỏi ngược lại: “Những người phụ nữ anh không yêu nói yêu anh, người phụ nữ duy nhất anh yêu lại nói cô ấy không yêu anh. Em nói xem có phải nên cười không?”
“Tôi không biết.” Thích Vi Vi quay mặt đi, không muốn nhìn thấy bộ dạng anh như thế này, chính mình sẽ cảm thấy rất đau lòng, thật sự rất đau lòng.
“Em biết, anh cũng biết rõ trái tim em bây giờ đau đớn, khổ sở giống anh.” Uông Hạo Thiên nâng mặt cô lên làm cho cô nhìn thẳng mình: “Anh biết em luôn luôn chờ anh giải thích. Nhưng mà anh không biết nên giải thích với em như thế nào. Đối với anh chuyện này đến quá bất ngờ, đả kích cũng quá nặng nề, em có biết không?”
Thích Vi Vi nhìn anh, anh nói là chuyện gì, là chuyện Daisy hay là chuyện khác? Nhưng mà cho tới bây giờ cô chưa từng nhìn thấy anh thống khổ như vậy. Tay chậm rãi giơ lên muốn ôm lấy anh nhưng lại buông xuống, cô sợ tiếp tục dây dưa bản thân sẽ lạc lối, khiến cho cả ba người đều đau khổ.
“Lại đây, em không phải muốn biết vì sao anh mất tích, vì sao lại có một vị hôn thê sao. Anh nói cho em biết có chuyện gì đã xảy ra.” Uông Hạo Thiên kéo cô ngồi vào bên giường.
“Không…” Thích Vi Vi lấy tay ngăn miệng của anh lại: “Xin anh đừng nói cho em biết.” Nếu giải thích của anh khiến cô hiểu rõ tại sao anh lại bất đắc dĩ thống khổ như thế, cô tình nguyện không biết. Bởi vì, điều đó chẳng qua chỉ khiến trái tim cứng rắn của cô nháy mắt trở nên mềm yếu.
“Em đang sợ sao? Sợ em không đủ nhẫn tâm rời xa anh.” Uông Hạo Thiên nhìn ra ý nghĩ trong lòng của cô.
“Anh đã biết vì sao còn ép em. Em thừa nhận chính mình đối với anh không phải không có cảm giác, nhưng mà như vậy thì sao chứ? Giữa chúng ta sẽ không có kết quả, em chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường. Hơn nữa em cũng không thể phụ lòng Thiên Tứ.” Thích Vi Vi quyết định thẳng thắn nói rõ ràng chuyện này trước mặt anh.
“Cuối cùng em cũng thừa nhận em yêu anh.” Uông Hạo Thiên nghe được câu này trong đôi mắt đều là ý cười, nhưng mà nghe được câu nói kế tiếp của cô lại biến thành giận dữ. “Em không thể phụ lòng Hoàng Thiên Tứ vậy em có thể phụ lòng anh sao?”
Thích Vi Vi khẽ rũ mắt xuống không nói gì, giống như chấp nhận những lời anh nói. Thật ra, cô đối với anh không phải phụ lòng, là giữa bọn họ không có duyên phận.
“Em không yêu anh ta, em nghĩ rằng như thế là không phụ lòng anh ta sao? Đàn ông tình nguyện người mình yêu rời xa mình, cũng không chấp nhận người mình yêu trong lòng nghĩ đến người khác. Em làm như thế mới là sỉ nhục lớn nhất đối với anh ta. Em hiểu không?” Uông Hạo Thiên trừng mắt nhìn cô.
Thích Vi Vi mở to mắt nhìn anh, cô chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này. Như vậy đối với Thiên Tứ có công bằng không? Im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Cho dù em cùng Thiên Tứ không ở cùng với nhau, chúng ta cũng không thể, không phải sao? Cho nên xin anh buông tha cho em được không?”
“Anh rất muốn buông tha em, khiến cho mình không nghĩ đến em nữa. Nhưng mà nếu như thế anh không có cách nào tha thứ cho chính mình. Em biết không? Anh thật sự rất yêu em, yêu đến mức chính anh cũng không hiểu nổi.” Uông Hạo Thiên gắt gao ôm cô vào trong ngực. Nếu có thể làm, sao anh không muốn buông tay, để cho chính mình không phải thống khổ chứ.
Nước mắt Thích Vi Vi liên tục theo khóe mắt chảy xuống rơi trên quần áo của anh. Cho dù không thể ở cùng anh, nghe được câu này cô đã rất thỏa mãn.
“Daisy là một cô gái tốt.” Cô đột nhiên nói.
Nghe được câu này, Uông Hạo Thiên thoáng cái đẩy cô ra, trên mặt mang theo tức giận “Nói đến cô ấy, anh còn chưa tìm em tính sổ đâu.”
“Tính sổ cái gì?” Cô nghi hoặc nhìn anh.
“Em nói xem. Em nói với cô ấy, cái gì mà em không yêu anh. Vì sao nói như thế, em tốt nhất cho anh một lý do hợp lý.” Uông Hạo Thiên nhìn cô chằm chằm, có lẽ cô không biết, cô không thừa nhận gây ra cho anh bao nhiêu phiền toái.
“Không có gì để giải thích, vốn dĩ là không yêu, em chỉ là có chút thích anh mà thôi.” Thật ra cô không cần giải thích, nguyên nhân trong đó cả hai người bọn họ đều hiểu được.
Khóe môi Uông Hạo Thiên mang theo độ cong đẹp đẽ, cầm chặt tay cô: “Chúng ta không nói chuyện này nữa, bụng anh rất đói. Làm thế nào bây giờ?”
“Em đi hâm nóng đồ ăn cho anh.” Thích Vi Vi liếc mắt nhìn anh một cái, anh cũng biết làm nũng.
“Không cần, anh không ăn.” Uông Hạo Thiên giữ chặt tay cô, trực tiếp cự tuyệt.
“Vì sao? Anh không phải đói sao? Vì sao không ăn?” Cô không hiểu nhìn anh.
“Bởi vì những đồ ăn này không phải em vì anh chuẩn bị mà vì anh ta chuẩn bị, anh ăn anh sẽ ghen tị. Anh muốn ăn đồ ăn chính tay em nấu cho anh.” Uông Hạo Thiên nói.
“Chán ghét! Cho dù em muốn nấu cũng không còn nguyên liệu.” Thích Vi Vi buồn cười liếc anh một cái, người đàn ông này lại có thể so đo chuyện này.
“Mặc quần áo vào, đi cùng anh.” Uông Hạo Thiên đứng dậy nói.
“Đi đâu?”
“Hẹn hò.” Bọn họ hình như chưa từng hẹn hò, anh cũng chưa bao giờ mời cô đi ăn cái gì.
“Em …”
“Không cho phép nói không đi. Nhanh lên!” Uông Hạo Thiên trừng mắt nhìn cô, kéo tay cô đi ra ngoài.
“Này …”
“Em còn nói nữa có tin anh ăn em bây giờ không. Dù sao anh cùng “tiểu đệ đệ” đều đói bụng, giải quyết bên nào trước cũng được.” Uông Hạo Thiên dừng bước nhìn cô.
“Anh …” Thích Vi Vi trừng mắt nhìn anh liền bị uy hiếp, cô tức giận nói: “Em chỉ muốn sửa sang lại quần áo một chút. Còn không đi mau.”
Uông Hạo Thiên lại giơ cánh tay lên đưa cho cô.
“Lòng tham không đáy!” Thích Vi Vi cắn răng nói nhưng mà vẫn ngoan ngoãn đưa tay khoác trên cánh tay anh.
Hoàng Thiên Tứ vẫn luôn chờ ở bên ngoài cửa, nhìn thấy bọn họ thân mật như thế đi ra bèn tránh sang một bên, nắm tay nắm chặt lại, vẻ mặt thống khổ.
Uông Hạo Thiên mở cửa xe lại vô tình nhìn thấy một bóng người phản chiếu trong gương. Ánh mắt mang theo một tia cười xấu xa, vào thời điểm cô chuẩn bị ngồi vào nhanh chóng hôn trộm một cái lên mặt cô.
“Anh làm gì vậy?” Thích Vi Vi theo bản năng nhìn xung quanh, nơi này chính là nhà của mình, có rất nhiều người biết cô.
“Em nói xem anh làm gì, tất nhiên là thơm em chẳng lẽ em cho rằng anh muốn hôn em sao.” Uông Hạo Thiên cười vô tội, cô không phải là sợ bị người khác nhìn thấy sao. Nhưng mà anh lại càng muốn cho người khác nhìn thấy.
“Uông Hạo Thiên! Anh có đi không, không đi thì em quay về.” Thích Vi Vi phát điên quát, anh hình như càng ngày càng vô lại.
“Bộ dáng em lúc tức giận rất đẹp, anh chính là thích em như thế này, biết không?” Trên mặt Uông Hạo Thiên mang theo ý cười lấy tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Anh cũng không tin người đang nhìn lén kia còn chịu đựng được.
“Anh không muốn đi đúng không? Vậy em quay về.” Thích Vi Vi tức giận xuống xe, anh tuyệt đối là cố ý.
Uông Hạo Thiên thoáng cái bắt lấy cánh tay của cô, dùng một chút lực thân thể của cô lại quay về trong ngực của anh. Anh ôm lấy cô, đem cô giữ chặt bên cạnh xe, liền hôn lên đôi môi cô.
Tem. Tặng hoa nắng & Mag
Ủa, đọc sót, còn tặng Kjra nữa nha.
ss ko tặng em nha * la khóc* *giãy đành đạch*
Ăn vạ ss T_T
Huhu, lại đọc sót, thôi Quinn muội nín, ngoan, từ giờ tới chiều ta giành tem tiếp, ta tặng Quinn muội nha. Ngoan, đừng khóc, giãy đành đạch xấu lắm á 🙂
iêu ss lém ý 😡
iu ss lắm ý! ^^
UHT hành hạ Thiên Tứ, bá đạo quá nhé.
Mà sao tui hổng thấy hai nhân vật chính này yêu nhau chút nào nhỉ, chỉ là chót lưỡi đầu môi, không có cảm giác… có ai giống tui không.
Có em hưởng ứng ss này, đọc về cặp này cứ thấy sao sao ý ^^
hok bít về sau thế nào nh mà cặp này từ đầy đã hok thik lém ùi hj hj
thanks ss Quinn, yêu hoa nắng, chụt kjra chụt mag =))
thanks!
thương anh thiên tứ quá, ghét anh HT, hức hức!!!!!!!!!!!!!!!!!
thanks.
Thanks cac ss nhieu
ngọt ngào quá.. thanks!
haizzzzzzzzzzzz một người đi với một người, một người đi với nụ cười hắt hiu, 2 người vui biết bao nhiêu, một người lặng lẽ buồn thiu đứng nhìn…
chac, loj hat nj seo nghe wen wa ta! :D. Thank ss!
ko bit truyen tinh 2 nhan chinh se ra sao
thenkiu nha’….hình như trn sắp hoàn rùi thì phải……
156c nàng ơi T_T
sao VV k dut khoat dc vay ta,cu dung dang giua chung k the
thanks ss
a nay gian xao qua!
Ừ,quá gian xảo
Tội nghiệp HTT, yêu quá nên khổ
Cám ơn nhiều
trên con đường tôi đi có 2 người đi tới 1 ng rất yêu tôi còn tôi yêu ng khác. thank ss nhiều nha
thank Quiin
anh ny cung deu qua ha
Bản chất sói xám của Thiên ca bộc phát rùi, đểu ghê luôn …
Thanks
Hic..toi nghiep HTT qua ! Thanks !
thanks!
trời ơi đúng là con gái mềm lòng
đôi này yêu nhau mà em cứ thấy nhàn nhạt sao ý
thanks các tỷ
thankssss
thanks
Toi cho TT qua, con ba daisy kia ko biet bao gio moi giai quyet xong T.T
Thanks ss.
Thanks các ss
Thanks!
thanks
a đúng là ghê gớm thật >.<
thank các ss nhiều nha !
2 anh chi nay cung hok bik sao nua =.= thanks ss nhiu lam^^
Thanks .
HTT lam sao ma dau lai voi anh UHT cao gia nay chu
anh UHT này đúng là gê thật
A Thiên sao anh ác với a Thiên Tứ quá vậy? 😦 .thanks nàng
Thanks!
xxx
Thiên ca xấu xa quá, làm cho bạn Thiên Tứ đau lòng như vậy
thanks các bạn, hay quá, đánh nhanh tiêu diệt gọn
tks
thanks ss
anh này cũng tiểu nhân ghê cơ
thanks sis
dung la toi nghiep anh thien tu that. thanks nang
Thanks các nàng!!!
anh thien gian qua!khỏ thân anh thiên tư!minh dau long qua!
thanks cacsnangf!
thanks toi nghiep anh thien tu wa nhung ma ko the nao c o ben canh a ma ko co tinh yeu se kho song chung lam . se lam cho ca 2dau kho
Thanks Kjra – Hoa nắng & Mag!
cặp nhân vật chính này yêu nhau đột ngột quá, không có quá trình, k có chinh phục nên làm đọc giả thấy hụt hẫng. Có thể như UHT nói yêu mà k biết tại sao, chỉ căm đầu vào yêu thôi :)), thanks các nàng nha
thanks ban nhiu nha!!!
Ghét Uông Hạo Thiên
tình cảm quá xa đi, phụ nữ thật yếu đuối, dễ bị dụ dỗ ^^
khổ thân anh tứ quá, mình mất thiện cảm vs c vi nha
biết ko có kết quả còn cố
kết HT ở điểm rất thẳng thắn và dứt khoát….ai như bà chị kia…lúc thì yêu lúc thì xua đuổi…lung tung hết